10/3/2018: Cái ngày mà tôi làm bố tôi cành thêm buồn, cậu bên ngoại của tôi thêm buồn , tôi đã làm những việc sai trái trong mấy ngày qua . Tôi đã làm bố tôi dần mất đi lòng tự trọng sự tin tưởng của bố,cậu đối với tôi. Tôi không biết phải làm sao nữa tôi dần như là kiệt sức mất thôi, tâm trạng tôi rất rối bời suy nghĩ chằn chọc liệu mai sau này mình có làm cho bố và cậu không phải xấu hổ khi bước ra đường hay không . Năm nay tôi mới 17 tuổi đầu mà tôi không suy nghĩ chín chắn lúc nào từ khi mẹ tôi mất đi tâm chí tôi một phần nào đó bị hư hại và đến bây giờ tính tôi vẫn như đứa trẻ hồi lớp 5 tiểu học đó càng lớn tôi cành chơi bời xa ngã vào những chỗ mà tôi không bao giờ vào tôi bắt đầu ham chơi hơn là học. Vậy là lớn lên tính cách của tôi khác với lúc còn bé khác quá nhiều toàn để bố tôi "khóc" . Bố tôi là người đàn ông đích thực bố tôi không nản lòng để nuôi tôi và em gái tôi bây giờ tôi rất thần tượng ngưỡng mộ bố tôi . Tôi cũng đã nghĩ rất nhiều rồi tôi muốn mình vượt lên chính mình bỏ hết tất cả những tật xấu muốn làm lại từ đầu để sau này trở thành một người con hiếu thảo với ông bà bố mẹ đẻ không phụ lòng mẹ sinh ra tôi , trở thành một người có ích cho xã hội .